Lê Thuỷ

Chào mọi người,

Mình là Lê Thủy – 37 tuổi là Founder của HẠT ĐIỀU NHÀ LÊ

Tính ra tới bây giờ, mình đã làm XK được 12 năm rồi đó, trong đó có 6 năm làm sản xuất vì mình sở hữu 1 nhà máy sản xuất hạt điều xuất khẩu tại Đồng Nai, 2 văn phòng tại Việt Nam, và 3 văn phòng chi nhánh lần lượt ở Singapore, Malaysia, và Đài Loan, cùng với 50,000 khách hàng hằng năm.

Trong 12 năm đó, nghề xuất khẩu nông sản đã cho mình muôn vàng hạnh phúc lẫn thương đau, lên bờ xuống ruộng, ngã lên ngã xuống vì những khó khăn , và biết bao nhiêu bài học để đời để đi được đến hôm nay.

Những hành trình này đều là những vấp váp, phải ngã rồi mới rút được kinh nghiệm, học những bài học phải trả giá bằng rất nhiều tiền rồi mới đem kể lại cho mọi người, không thể tự sáng tác được.

  • Không ai nói cho bạn nghe là hàng vận chuyển chưa ra tới ngoài cảng đã bị rách hết bao bì bị trả về.
  • Chưa ai nói bạn nghe phải chọn bao thế nào cho đúng với xuất khẩu
  • Chưa ai nói bạn nghe lô hàng đang đi giữa đường cước tăng lên 5 lần rồi ai trả tiền đó
  • Chưa ai nói bạn nghe là lô hàng hẹn 4 tuần tới nơi, mà gần 8 tuần rồi vẫn mất tích chưa thấy tới
  • Chưa ai nói bạn nghe lần đầu tiên xuất khẩu khả năng bạn lỗ tới 99,99% vì những thứ bạn ko lường trước được.

Mình vẫn còn nhớ cách đây nhiều năm, mình ôm giấc mộng mang nông sản Việt, thương hiệu Việt đi khắp thế giới tìm chỗ đứng. Mình vô cùng tâm huyết với sản phẩm mình làm ra , tự tin nó ngon như thế nào, chật vật lê lết từng quốc gia này đến quốc gia nọ trong suốt 5-6 năm để tìm các pháp lý cho nông sản quê mình, rồi vượt qua biết bao nhiêu thử nghiệm test chứng chỉ an toàn để đưa hạt điều của mình vào các nước họ.

Việc tìm pháp lý cho nông sản nước nhà cũng khiến mình phải đánh đổi, bắt tay với các đối tác nước ngoài để tìm kiếm cơ hội , các bạn có thể đọc bài: BẮT TAY VỚI SINGAPORE CHO GIẤC MƠ NÔNG SẢN VIỆT của mình ở đây.

Mình biệt nhớ mãi thị trường Đài Loan và Singapore , mình phải chạy qua chạy lại biết bao nhiêu lần để tìm hiểu thị trường, để đặt văn phòng đại diện , chật vật kết nối với từng nhà phân phối, chỉ để KHOE cho người ta biết: NÔNG SẢN NHÀ TÔI NGON LẮM CÁC BẠN ƠI…. (Thời điểm mình mở văn phòng tại Taiwan là vào mùa đông, trời ơi nó lạnh bà cố luôn , mà mình thì dân xứ nóng nên chịu lạnh kém nữa chứ) ^^

Mình còn nhớ mãi lô hàng đầu tiên xuất sang Taiwan mang tên HẠT ĐIỀU NHÀ LÊ. Mình không nhớ lô hàng mà mình trầy da tróc vảy thế nào để đưa được nó sang. Từ cái nhỏ như như nhãn phụ dán lên sản phẩm, chỉnh sửa trên dưới 20 lần để hải quan nước ngoài duyệt. Bao bì duyệt tới duyệt lui. Rồi test lực chống đỡ của thùng hàng trên dưới chục lần và hao phí biết bao nhiêu là tiền.

Chưa kể những chuyến công tác chạy lui chạy lại các nước châu Á chỉ để…họp bằng 3 thứ tiếng, mà mình chỉ biết mỗi tiếng Anh nhưng còn chưa quá sỏi. Dù có sự trợ giúp của thông dịch viên nhưng hai bên vẫn chưa hiểu ý nhau gây đến hiểu lầm các kiểu dở khóc dở cười.

Những ngày vật vạ miệt mài ngủ gà ngủ gật ở sân bay quốc tế, chưa thu được 1 xu nào mà chi ra biết bao nhiêu tiền, nếu không phải vì là tâm huyết , mình cũng không nhẫn nại nhiều đến như vậy.

Tất cả sự cố gắng miệt mài đó chỉ hi vọng sản phẩm của mình làm ra sẽ được bạn bè quốc tế công nhận, và thấy ngon như mình đã cảm thấy . (Hành trình đó được mình kể chi tiết qua bài HÀNH TRÌNH MANG NÔNG NÔNG SẢN MANG THƯƠNG HIỆU VIỆT RA NƯỚC NGOÀI CỦA LÊ )

Bây giờ , khách hàng quen ủng hộ ngày một nhiều vì tin tưởng, mình được các bạn khách hàng trong nước yêu mến, và sau đó bạn bè quốc tế như Mỹ, Hàn, Hongkong, Taiwan, Hàn Quốc, Singapore.…biết đến và đặt hàng.

Hiện tại sản phẩm của mình thường xuyên xuất khẩu đến nhiều quốc gia trên thế giới, mở thêm nhiều văn phòng đại diện tại một số quốc gia châu Á dưới dự giúp sức của các bạn bè nước ngoài. Nếu hàng không đạt chuẩn thì không bao giờ có thể nhập khẩu vào nước họ được. Mình cảm thấy đó là một điều may mắn lớn. Những chuyến công tác dài ngày, lăn lộn ở xứ người cũng giúp mình học ra vô số bài học lớn để đời, biết bao khó nhọc đổ xuống chỉ chờ ngày hoa đẹp sẽ nở.

Thật lòng mà nói, XNK không phải là một nghề màu hồng, không té ngã vài lần đau đớn thì ko gọi là XNK. Nên đi học XNK không phải là làm giàu, học những thứ trên sách vở lý thuyết, mà học những thứ thực thế từ kinh nghiệm người khác trải qua, học để lường trước một số rủi ro có thể xảy đến từ đó biết cách xử lý hoặc giảm thiểu thiệt hại, tiết kiệm được nhiều tiền hơn.


Thế giới này là 1 bể kiến thức, các nhanh nhất đi tới thành công là học hỏi sai lầm từ người đi trước để làm hành trang của bản thân sau này.

Mình hứa với các bạn của mình, mình sẽ tạo 1 cộng đồng anh em làm XNK cùng nâng đỡ lẫn nhau (phi lợi nhuận). Và sau này anh em có kiến thức gì, chia sẻ gì, câu hỏi gì, thì cùng nhau thảo luận hướng giải quyết, nếu được hằng năm tạo nên những buổi off như thế này để anh em cùng nhau họp mặt , cũng là sân chơi cho các anh em học hỏi, hoặc giải quyết vấn đề khi cần.Cùng giúp đỡ nhau đi tới, đi một mình có thể đi nhanh, nhưng đi với đồng đội có thể đi lâu và đi dài hơn .